朋友電郵轉來一則有趣小故事,頗有禪味。也讓我想起二程“
心中無妓”的故事。隨手翻譯成中文作為補白。
THIỀN SƯ VÀ CÔ LÁI ĐÒ
Cô lái đò đưa khách qua sông. Đò cập bến cô lái thu tiền từng người. Sau hết đến nhà sư. Cô lái đò đòi tiền gấp đôi. Nhà Sư ngạc nhiên hỏi vì sao?
Cô lái mỉm cười:
- Vì Thầy nhìn em…
Nhà sư nín lặng trả tiền và bước lên bờ.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy cô lái đòi tiền gấp ba. Nhà sư hỏi vì sao?
Cô lái cười bảo:
- Lần nầy Thầy nhìn em dưới nước.
Nhà sư nín lặng trả tiền và bước lên bờ.
Lần khác nhà sư lại qua sông. Vừa bước lên đò nhà sư nhắm nghiền mắt lại đi vào thiền định. Đò cập bến cô lái đò thu tiền gấp năm lần. Nhà sư hỏi vì sao?
Cô lái đáp:
- Thầy không nhìn nhưng còn nghĩ đến em.
Nhà sư trả tiền và lên bờ.
Một hôm nhà sư lại qua sông. Lần nầy nhà sư nhìn thẳng vào cô lái đò. Đò cập bến, nhà sư cười hỏi lần nầy phải trả bao nhiêu?
Cô lái đáp:
- Em xin đưa Thầy qua sông, không thu tiền.
Thiền sư hỏi:
- Vì sao vậy?
Cô lái cười đáp:
- Thầy nhìn mà không còn nghĩ tới em nữa. Do vậy em xin đưa Thầy qua sông mà thôi...
擺渡女子送客人過河,到岸後逐一收過渡費。最後輪到禪師。女子要雙倍價錢。禪師愕然問原因。
女子微笑著說:“因為大師看了小女子。”
禪師默然無語付錢後上岸。
一天禪師又渡河。這次女子要三倍價錢。禪師問原因。
女子笑說:“這次大師看小女子水中倒影。”
禪師默然不語付錢後上岸。
又一次禪師過河。一踏上渡船就緊閉雙眼坐禪入定。
船到岸後,女子卻要五倍價錢。禪師問因由。
女子回答:“大師沒看,但心中想到小女子。”
禪師付錢上岸。
一天禪師又過河。這次他直盯著擺渡女子看。
靠岸後,禪師笑著問這次要付多少錢。
女子回答:“免費送大師過河。”
禪師問:“為何原因?”
女子笑著回答:“大師眼雖看,心中卻不再想到小女子。因此願免費送大師過河。”